_ Khó thể tin được, ngay cả khi bạn bè nói, hắn luôn nói xấu tôi, tôi không tin, nhưng giờ thì tôi đã biết hắn cũng thích người tôi thích, thì hắn đã có những thuẫn đoạn đâm chọt gây xích mích, hắn nghĩ nếu hắn đi sẽ có người rơi nước mắt vì hắn. Nhưng thật buồn, vì tôi đã xem hắn là bạn. Tôi không thể nào tưởng tượng được, trong game lại như vậy. Người thì luôn luôn tôi chỉ tiền là quan trọng, người thì rủ rê mọi người qua Guild mới, người thì phản bội.
_ Tôi quá mệt mỏi khi phải suy nghĩ về những chuyện này. Đi hết cũng được, tùy sự lựa chọn, tôi biết bạn ra đi để tìm những cái mới, nhưng tôi không nghĩ bạn ra đi bằng cách này. Bạn đã muốn ra đi, thì chỉ một mâu thuẫn nhỏ bạn sẽ làm lớn chuyện, out G rủ rê người trong G, vì bạn cũng như tôi, cũng cần có bạn bè, bạn cũng rũ tôi out G đi theo bạn, tôi theo bạn, bạn nghĩ tôi có vui khi người lúc nào cũng nghĩ tiền là quan trọng. Ngay cả bây giờ, tôi chỉ còn 5v trong người. Tôi thật sự sai, khi tôi đã tin tưởng bạn, giao cho bạn tất cả tiền của tôi, khi tôi nghĩ tôi sẽ off game, những thứ giá trị tôi vẫn cho bạn, để rồi tôi được gì, được sự không tin tưởng từ bạn. Bạn có biết sai lầm lớn nhất của tôi là gì không, là đã tin tường người không tin tưởng mình. Bạn biết không, khi tôi có đồ xu, bán được tiền đưa cho bạn giữ, bạn vui lắm, khi tôi kinh doanh đồ xu bị lỗ, bạn quay 180 độ, nói này nọ tôi.
_ Tôi xem mọi người như anh em tôi, tôi không giúp được ai đó cũng buồn, tôi để dành tiền mua đồ cho họ, ngay cả khi tôi không có tiền, thì chay đi mượn tiền này nọ để mua đồ tặng bạn. Uhm, có người nói tôi ngu, có người kêu tôi đừng sống vì bạn bè quá. Sống vì bạn bè mà còn bị bạn bè phản bội, thì nếu không vì bạn bè, thì sẽ ra thế nào đây.
Tôi sai khi lập G này, nhưng cũng rất đúng khi lập G này. Cái sai lớn mà tôi không bao giờ sửa được là luôn hy sinh vì bạn bè, cái ngu lớn nhất của tôi là đã coi bạn bè như anh em.
Tâm sự của một BC bất tài, là người nghèo nhất trong G.